Những thanh niên lạ giữa đời thường

18/12/2020 11:34:00

 "Phòng cấp cứu bệnh viện Đại học Y Dược TPHCM, ngày 17 tháng 12 năm 2020.

Những bệnh nhân cũ đang nằm và những bệnh nhân mới được dìu vào. Tiếng loa gọi tên thân nhân người bệnh đóng viện phí, đưa bệnh nhân đi chụp CT... Những chiếc áo trắng của bác sĩ đầy oai nghi. Những chiếc áo xanh đồng phục của nhân viên y tế. Tôi đặc biệt chú ý đến những người áo xanh này.

Họ là những thanh niên tuổi ngoài 20, da dẻ trắng trẻo, tóc hớt cao, nhìn có vẻ thích “model” Hàn Quốc. Nam cũng như nữ, họ trẻ và gầy, tác phong nhanh nhẹn. Nhìn cái cách họ tháo lắp giường bệnh, gắn bình oxy, hút đàm nhớt, gắn điện cực, lấy máu... "Bặt, bặt, bặt..." - cú nào dính cú đó. Rõ ràng đây là những nhân viên y tế thuần thục nhất mà tôi từng thấy.

Họ làm việc như phản xạ sẵn có. Bệnh nhân vừa nhập khoa là có sẵn ê kíp nhanh chóng vào khai thác bệnh sử, tiếp nhận bệnh nhân, bàn giao y dụng cụ... Khi bệnh nhân được chuyển lên trại điều trị, lập tức mỗi người một tay tháo ống, rứt dây, chuyền tay bóng bóng, đẩy băng ca đi vèo vèo...

Không thấy bóng dáng của các nữ y tá tuổi 40 chậm chạp. Không thấy các ông áo trắng đứng nhìn bệnh nhân, lấy ống nghe rờ rờ nhưng trong đầu chẳng có gì. Nhìn nhìn mà chẳng biết phải làm gì. Đội ngũ nhân viên y tế phòng cấp cứu Bệnh viện Đại học Y Dược TPHCM thật chuyên nghiệp, thật điêu luyện, thật thuần thục.

Họ làm nhanh để xử lý một ca. Trong khi quan sát chờ ổn định ca này thì bắt tay lo cho ca khác. Họ làm quần quật, suốt từ sáng đến tối. Vừa làm vừa nhắc nhở thân nhân bệnh nhân ra ngoài ngồi chờ gọi tên, nhường chỗ cho băng ca và nhân viên làm việc.

Tiếng tít tít từ máy monitor liên tục, tiếng gọi loa từ người này đến người khác. Những bộ đồng phục xanh lơ ngắn gọn vẫn thoăn thoắt làm việc bằng năng lượng của người trẻ tuổi".

Trích Facebook của Anh Phan Xuân Trung






Các tin đã đăng