[Kỷ niệm 66 năm ngày Thầy thuốc Việt Nam 27/02/1955 - 27/02/2021] Viết cho những người làm nghề y…

27/02/2021 20:46:00

Cuộc sống ngày càng phát triển hiện đại và ngày càng xuất hiện nhiều ngành nghề hơn. Mỗi người sẽ tìm được cho mình những ước mơ riêng và tôi cũng thế. Thấm thoát mà đã gần 4 năm trôi qua tôi được làm việc với những con người được mệnh danh là “Thiên thần áo trắng”. Và tôi chọn Bệnh viện Đại học Y Dược TPHCM là ngôi nhà thứ hai để thực hiện ước mơ của mình. Cái ước mơ mà ngay từ lúc chập chững bước vào đời tôi đã cảm nhận được ngành Y là ngành mà tôi yêu thích nhất, là ngành mang tính chất nhân đạo và vô cùng cao quý, có thể cứu sống và mang lại niềm vui cho mọi người.
Ngay từ khi còn bé tôi đã không khỏe như đám bạn cùng trang lứa, cứ hay bệnh vặt, cứ hay đi viện và thế là kí ức và ấn tượng đẹp về những con người khoác trên mình chiếc áo blouse trắng cũng như thế giới ngành Y càng để lại dấu ấn sâu sắc hơn trong tôi. Quy luật sinh lão bệnh tử của tạo hóa không ai có thể thay đổi được, chính những lúc lâm nguy bệnh tật mới thấy rõ được tình yêu, lòng bao dung, nỗi khát khao được sống của con người… Đó là tất cả những cung bậc cảm xúc mà tôi cảm nhận cũng như có được khi trở thành một nhân viên y tế, một mảnh ghép nhỏ của ngành Y. Tôi luôn xem câu nói “Lương y như từ mẫu” làm kim chỉ nam trong suốt quá trình học tập và làm việc để theo đuổi ngành nghề. Đối với ngành Y không chỉ đơn giản là thi đậu vào khối B và những năm học tập vất vả trên giảng đường mà còn là cả một chặng đường dài “Làm dâu trăm họ”. Dù trong thời kì nào đi nữa thì người thầy thuốc cũng đóng vai trò không thể thiếu trong công tác chăm sóc sức khỏe người bệnh. Chính sự tận tâm phục vụ, những hi sinh thầm lặng của nhân viên y tế đã góp phần tạo nên thành công của bệnh viện. Chất lượng của một bệnh viện phụ thuộc nhiều vào thái độ, sự chuyên tâm, tận tụy của chính những người làm y tế chúng tôi. Tôi chọn cho mình nghề điều dưỡng với muôn vàn thách thức và thử thách mà ai cũng nghĩ nó là một nghề thiêng liêng và cao cả. Tuy nhiên đó là cảm nhận của mỗi người, mỗi góc độ, mỗi cách nhìn khác nhau. Đối với tôi thì nó là một điều hoàn toàn khác. Khi mọi người vui vẻ bên gia đình đó là lúc chúng tôi tất bật làm việc và chăm sóc người bệnh vì khi đau ốm bệnh tật mọi người rất cần chúng tôi và đặt niềm tin vào chúng tôi rất nhiều. Trong suy nghĩ của nhiều người, lĩnh vực y tế là nghề hái ra tiền nhưng mấy ai biết rằng có những hi sinh thầm lặng theo họ suốt cả cuộc đời khi mang trên mình chiếc áo blouse trắng và sứ mệnh chăm sóc sức khỏe cộng đồng. Chỉ khi được chứng kiến công việc hằng ngày của chúng tôi thì mới hiểu được nổi vất vả của những cán bộ y tế, điều dưỡng. Đặc biệt trong công tác phòng, chống dịch bệnh Covid-19 vừa qua là một minh chứng đầy xúc động về sự hi sinh thầm lặng của những người điều dưỡng chúng tôi để bảo vệ người bệnh và quyết tâm chiến thắng dịch bệnh. Với lòng yêu nghề thôi thì chưa đủ đối với một người điều dưỡng, mà đó còn cả một quá trình tôi phải rèn luyện bản thân biết nhẫn nại, lắng nghe và thấu hiểu người bệnh. Mặc dù với cường độ làm việc dày đặc nhưng đội ngũ y tế tại Bệnh viện Đại học Y Dược TPHCM luôn tận tụy và miệt mài trong công cuộc điều trị và chăm sóc người bệnh. Thực tế cho thấy rằng trong lĩnh vực y tế thì không một công việc nào nhàn hạ. Điều dưỡng chúng tôi cũng nằm trong số đó, chúng tôi tiếp xúc trực tiếp với người bệnh và người nhà của họ nên áp lực trên vai cũng đè nặng hơn. Cũng bởi lòng yêu nghề, hết lòng vì người bệnh và tâm lý luôn được chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với nhiều thử tháchvất vả nên khi đã bước chân vào nghề thì khó lòng mà “dứt” ra được. Ngoài trình độ chuyên môn cao, chúng tôi còn phải biết lắng nghe, nắm bắt những tâm tư tình cảm cũng như bệnh tình của người bệnh, bởi không người bệnh nào giống người bệnh nào buộc chúng tôi phải chịu đựng, thế nên không có sự yêu thương con người, yêu nghề thực sự thì khó mà theo đuổi được công việc này. Mỗi người bệnh đều có tính cách khác nhau, tâm lý bị ảnh hưởng khi mang trong người những căn bệnh ngoài ý muốn. Như thế để gần gũi và thấu hiểu tâm lý người bệnh, biết được điều họ muốn thật không dễ dàng. Ngoài những công việc thường quy hằng ngày chúng tôi phải dành thời gian an ủi, động viên gia đình người bệnh cũng như người bệnh để họ an tâm điều trị sớm phục hồi sức khỏe. Chúng tôi xem người bệnh như chính những người thân trong gia đình mình. Tất cả những điều ấy gói trọn trong hai từ “Y ĐỨC”.
Ngày 27/2 - Ngày tôn vinh những người thầy thuốc và những người đang làm việc trong ngành Y tế. Chúng tôi “Những bông hoa thầm lặng tỏa hương trong vườn hoa y tế” vẫn ngày đêm làm việc hăng say đầy nhiệt huyết và tự chúc mừng cho nhau bằng những niềm vui nho nhỏ như một sự ghi nhận để nhắc nhở mình luôn nỗ lực không ngừng nghỉ để xứng đáng với những lời chúc mừng, động viên, chia sẻ mà khoác lên mình chiếc áo trắng tinh khôi đều được cảm thấy hạnh phúc và ấm áp để gạt bỏ hết những mệt mỏi áp lực phía trước. Chúc cho tập thể UMC ngày càng lớn mạnh, mãi luôn là ngọn lửa tươi sáng dẫn lối cho chúng ta. 

Đinh Thị Ngọc Thão
Khoa Kiểm soát nhiễm khuẩn
Bệnh viện Đại học Y Dược TPHCM


 

Các tin đã đăng