Tôi là Điều dưỡng UMC

08/06/2020 11:42:00

Là một điều dưỡng trực tiếp chăm sóc người bệnh, hơn ai hết tôi luôn muốn mang đến cho người bệnh những trải nghiệm y tế an toàn. Những đêm trực với bước chân không nghỉ và bữa ăn vội vàng, không nhìn thời gian trôi mà chỉ nhớ giờ cữ thuốc của người bệnh. Với số lượng mũi tiêm lên tới hàng trăm hàng ngàn thì sự an toàn cần phải được ưu tiên lên hàng đầu, đó là một áp lực rất lớn đối với Điều dưỡng. Sự tiếp xúc với máu, dịch tiết, hay cả những con vi khuẩn không nhìn thấy bằng mắt, giờ đây thực sự là một cuộc chiến vì người bệnh trong ngăn ngừa nhiễm khuẩn. Có vào bệnh viện, bạn mới thấy rõ nhất quy luật của “Sinh – Lão – Bệnh – Tử”, tiếng than phiền, rên la vì bệnh tật khiến những người bệnh trở nên nhỏ bé và vô cùng dễ tổn thương. Và chúng tôi biết sự có mặt của mình, công việc của mình là cần thiết cho người bệnh. 
Trong những năm tháng trải nghiệm nghề nghiệp, tôi luôn đề cao sự tham gia của người bệnh trong quy trình, giúp họ cảm nhận được vai trò mắt xích của mình trong quá trình điều trị. Đó là điều vô cùng quan trọng trong tiến trình hồi phục của họ. Tôi thường bắt đầu với người bệnh bằng cách chào hỏi, giới thiệu tên công việc của mình và kết thúc bằng việc cảm ơn họ. Tôi nhận ra rằng sự giải thích công việc thủ thuật hay quy trình rất quan trọng, nó quyết định niềm tin của người bệnh đối với mình, không khí trong căn phòng cũng trở nên nhẹ hơn khi người bệnh hợp tác, đảm bảo rằng mình đang định hướng được công việc, cảm xúc của chính mình và người bệnh. Việc che giấu quá trình hay lược bỏ sự giao tiếp không chỉ khiến người bệnh bất an mà còn khiến nỗi lo lắng của họ trầm trọng thêm. Cứ thế, tôi đồng hành cùng với những cảm xúc trong công việc điều dưỡng của mình.
Người bệnh cần ở Điều dưỡng sự lắng nghe, thấu cảm. Để thấu hiểu người khác, bạn phải đi cả dặm bằng đôi giày của họ. Nhưng để đi được đôi giày của họ, trước hết bạn phải cởi bỏ đôi giày của bản thân. Đây chính là điều khó khăn khi nhu cầu được lắng nghe, được chia sẻ của người bệnh rất lớn. Trong khi với số lượng công việc, số lượng người bệnh lại khiến người Điều dưỡng ít nhiều bỏ qua sự lắng nghe với người bệnh. Sự lắng nghe thể chất để xác định những nhu cầu đòi hỏi sự can thiệp về điều dưỡng có thể dùng những mô hình, quy trình kỹ thuật, máy móc, những kiến thức chuyên môn hỗ trợ. Sự lắng nghe về tinh thần thì cần một thái độ lắng nghe tích cực thường xuyên được trau dồi và rèn luyện. Tôi luôn thầm cảm ơn những người bệnh đã cho tôi cơ hội được chăm sóc họ, được thực hành nghề nghiệp, được chứng kiến những khoảnh khắc khó khăn hay dũng cảm của họ, tất cả là bài học là hành trang tôi mang theo trong cuộc đời. 
Một người bệnh tôi từng chăm sóc nói với Điều dưỡng Trưởng của tôi rằng, “NH chăm sóc bệnh rất nhân văn”, hàm ý của cô có thể nhiều, nhưng tôi nhận ra rằng cô ấy cảm thấy được tôn trọng thực sự và cô cảm thấy an toàn với sự có mặt của mình. Lời nói của cô dành cho tôi như một dòng nước mát nuôi dưỡng những năng lượng tích cực, và tôi tin những dòng năng lượng đó sẽ lan tỏa rất nhanh đến những đồng nghiệp, người bệnh xung quanh mình. Tôi luôn cảm thấy may mắn và tự hào khi hành trang của tôi là y hiệu Bệnh viện Đại học Y Dược TPHCM, một môi trường lấy người bệnh làm trung tâm với slogan “Thấu hiểu nỗi đau, niềm tin của bạn”. Nơi mà các Thầy Cô và thế hệ đi trước đã truyền cho tôi ngọn lửa nhiệt huyết Y đức về chăm sóc sức khỏe người bệnh. Đó luôn là động lực để tôi gắn bó, tận tâm trong công việc, đối đãi với người bệnh chân tình, cởi mở để chia sẻ với nỗi đau của người bệnh, giúp đỡ, động viên người bệnh yên tâm điều trị và phục hồi sức khỏe.

 
CNĐD Hà Ngọc Hoa - Khoa Lồng ngực mạch máu Bệnh viện Đại học Y Dược TPHCM 
Bài thi đạt giải Ba trong cuộc thi viết "Điều dưỡng UMC - Những cung bậc cảm xúc"


 

Các tin đã đăng