Điều dưỡng viên – người nhạc công hết mình vì bản tình ca hay cho đời thêm ý nghĩa

12/05/2018 07:57:00

Cơ duyên đến với nghề điều dưỡng của tôi rất đơn giản. Từ nhỏ, tôi đã thích được nhìn các cô chú khoác trên mình chiếc áo blouse trắng và hi vọng một ngày nào đó mình cũng sẽ được mặc chiếc áo ấy.
 
Tôi còn nhớ như in ngày mình quyết định thi vào trường Y tế Trung ương 3, mặc cho người thân, bạn bè đều nói ngành điều dưỡng vất vả ngày đêm, trách nhiệm nhiều mà rủi ro cũng cao. Nhưng khi thật sự bước vào ngành y, học ngày trực đêm và được phân công về khoa Hồi sức, lúc ấy, tôi mới thấm thía được sự vất vả của người điều dưỡng. Đã có nhiều lúc tôi muốn bỏ nghề trong tháng đầu tiên đi làm. Nhưng may mắn thay, tôi đã gặp được người chị trưởng tua yêu nghề, đầy nhiệt huyết và chính chị là người đã truyền lửa tình yêu cho đàn em chúng tôi. Hằng ngày, khi chăm sóc những người bệnh đang phải chiến đấu với bệnh tật dành lại sự sống, trong tim tôi dấy lên sự thương cảm, và đâu đó lại thôi thúc tôi phải tiếp thêm sức mạnh cho những người bệnh ấy. Theo thời gian, tôi đã lấy được sự thăng bằng trong con tim về tình yêu dành cho người, cho nghề. Và không biết từ khi nào, tôi dành tất cả sự yêu thương vào trong mỗi ca trực.
 
Sau một thời gian, tôi được luân chuyển công tác đến phòng khám, tính chất công việc và đối tượng người bệnh cũng khác. Không còn những đêm trực, không còn những giấc ngủ trái giờ, thay vào đó là sự hỗ trợ, hướng dẫn người bệnh, giúp họ có thêm kiến thức và sự hợp tác trong điều trị. Dần dần, tôi nhận ra, ở một khía cạnh nào đó, người điều dưỡng nếu chỉ biết thực hành mà thiếu sự tinh tế thì khó có thể đồng hành cùng người bệnh lâu dài. Tại phòng khám, mỗi người bệnh, tôi chỉ tiếp xúc với họ trong khoảnh khắc rất ngắn nhưng để lại nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Đa phần người bệnh đến đây đều mang trong mình nỗi lo bệnh tật và sự mỏi mệt trong tinh thần. Nhìn họ, tôi luôn đau đáu làm sao để chăm sóc người bệnh được tốt hơn, giúp họ hài lòng hơn? Đầu tiên, tôi học cách lắng nghe, học cách cười thân thiện, học cách giao tiếp tốt để có thể thấu hiểu tâm lý của người bệnh và sẻ chia những lo lắng của họ, cảm thông với họ, giúp họ tiếp thêm sức mạnh để an tâm điều trị. Bên cạnh đó, tôi luôn cố gắng trau dồi chuyên môn, nâng cao sự chuyên nghiệp của mình để thay đổi cách nhìn của người bệnh và xã hội với nghề nghiệp. Do đó, điều dưỡng viên phải tự mình tiên phong phát triển bản thân, đoàn kết, hỗ trợ lẫn nhau trong công việc. Để mỗi thành công của mình là một mảnh ghép trong sự phát triển chung của toàn viện.
 
Với các bạn trẻ vừa chập chững vào nghề, xin đừng nản chí. Hãy cố gắng học tập, làm việc, phát triển bản thân vì nghề sẽ không bao giờ phụ lòng các bạn. Chúng ta – những người điều dưỡng đi trước, hãy cùng truyền lửa yêu thương, niềm tin cho các em, tạo nên sức mạnh đoàn kết, xây dựng đội ngũ điều dưỡng Bệnh viện Đại học Y Dược TPHCM vững mạnh.
 
 
Điều dưỡng Nguyễn Thị Ngọc Sen – Khoa Khám bệnh Bệnh viện Đại học Y Dược TPHCM
 

Các tin đã đăng